Chuyện cái khung

.
Người ta thường hỏi mình một câu: "thêu xong để làm gì?". Uhm, thêu xong thì để đóng khung chứ sao. Khung tranh có thể thêm điểm cũng có thể trừ điểm bức thêu tâm huyết của bạn, vì vậy chuyện cái khung không phải là chuyện nhỏ.

1. Chuyện của Roma: nghiện khung tranh sẵn có.
Thất vọng vì các cửa hàng khung quay lưng với chất liệu gỗ, bạn Roma tình cờ phát hiện Uma vẫn bán khung gỗ của Ikea và một số hãng khác. Chất lượng tốt, mẫu mã giản dị hợp với sở thích của mình. Và may mắn là vừa với tranh của mình.


Từ đó bạn Roma lượn Uma, Daiso và Ikea tha về thêm mười mấy cái khung nữa @_@
Thật là chuyện ngược đời khi bạn Pipi cảm thấy mua khung sẵn có là ít lựa chọn thì bạn Roma lại thấy có quá nhiều lựa chọn bạn ko chọn nổi nên tha hết về. Xin báo cáo các nàng mình chính thức nghiện khung tranh ạ (mặt tội lỗi)


2. Chuyện của hàng khung: khách hành khó tính.
Mặc dù có khá nhiều lựa chọn nhưng một vài bức thêu của mình có khổ lạ nên mình tìm đến một hàng khung tranh trên đường Nguyễn Thái Học.
Tiếp đón mình là hai em trai dễ thương. Một em chỉ cho mình các mẫu khung đang bày, toàn là khung nhựa. Mình lắc đầu: khung gỗ cơ. Em trai thuyết phục: khung gỗ bây giờ ai dùng nữa, khung nhựa đẹp hơn và bền hơn, kìa thằng kia ra tư vấn cho chị đi. Thằng kia kêu chị ấy khó tính lắm ko tư vấn đâu. Ơ kìa mình đã nói câu nào ngoài câu khung gỗ cơ, thế mà là khó tính à? Đòi khung gỗ là khó tính à?
Rồi hai em trai cũng lục được trong kho 1 thanh gỗ duy nhất, dài, màu nâu natural, đường nét đơn giản, bản khá rộng giống hệt hình dung của mình. Khung cho bức Hoa Phong Lữ là phải như thế! Sau này về nhà trong lúc căng tranh mình nhìn thấy chữ "tủ bếp" viết ở mặt sau =))


Hai em giúp mình đo đạc lòng tranh rồi bắt đầu tính bo và tư vấn mình bo màu j loại nào. Khách hàng khó tính lại lắc đầu: không bo. Hai em trai: không bo xấu. Bo mới sâu tranh. Không bo em không căng tranh được. Khách hàng buồn cười quá: chị tự căng tranh. Hai em: thế thì chị là siêu nhân!!!
Luôn miệng chê chị khó tính nhưng hai em vẫn chiều khách và làm việc pro rất nhanh nên khách hàng siêu nhân đứng đó chờ lấy khung về luôn hôm sau khỏi phải quay lại. Được chứng kiến thanh gỗ biến thành cái khung là một điều thú vị, từ cắt gỗ, ghép lại, sơn, làm nẹp, bắt vít và cắt kính.
Kết quả mình hoàn toàn hài lòng.


Đấy bạn Roma chỉ cần có thế thôi, khung giản dị không hoa văn, không bo, thực sự tối giản... tại sao lại nói mình khó tính? T_T

3. Chuyện của những người thêu tranh: có nên đem con bỏ chợ?

Có một sự thật là các nàng xí xớn của conduongnang đều vì lý do khách quan hoặc chủ quan mà tự lên khung tranh của mình.
Tỉ mẩn từ lúc các em còn là miếng vải với túm chỉ tới lúc biến thành bức tranh xinh đẹp biết bao niềm vui! Nhưng với mình thì giặt là vui hơn và lên khung là vui nhất!!
Nhìn cái khung mang về, kính mờ bụi mình phải cọ rửa chứ lau chẳng sạch được, mình tự hỏi ở ngoài hàng khung ai lau kính cho tranh của mình? Trong lúc mình căn từng ly cho tranh cân (hoặc lệch một cách chủ ý) mình tự hỏi ở ngoài hàng họ có chăm chút tranh của mình? Có những bức nền toàn half tranh nó lệch đi, góc trở thành nhọn và tù, khi là và căng tranh phải chú ý kéo lại cho vuông, mình tự hỏi ở ngoài hàng ai làm điều đó cho tranh của mình? Mình đã từng thấy họ làm bo che hẳn những góc nhọn và những góc tù đó đi. Điều đó có nghĩa là lẹm vào tranh :((
Tự lên khung tranh không hề khó, tội gì biến niềm vui của mình thành trách nhiệm của người khác, các nàng nhỉ?

11 nhận xét:

Bu Loong said...

đừng nói là bạn đã trả bài xong 3 bức :))

Bích Duyên said...

Èo, sao mình đi Uma trong nì ko thấy có khung nhỉ, toàn thấy đồ bếp thui, kỳ vậy ta

Oni said...

cái màu khung thật hợp với bức tranh, mình vẫn ao ước đc thêu 1 bức kiểu in sẵn nền như thế (k biết gọi là j)

Oni said...

Thêm nữa, ở đây mình cũng sưu tập khung mua từ chợ đồ cũ.. nhưng khung với tranh lại k cùng size nên đến giờ khung vẫn đi đằng khung tranh đi đằng tranh

Oni said...

Câu chuyện của bạn Roma làm mình nhớ tới một kỷ niệm về một bức thêu tự căng khung (chưa bao giờ kể)

Pi said...

mình chỉ có mỗi ikea để chọn thôi nên ít mà, có 2 loại khung bản to và bản bé, 3 loại màu là trắng, gỗ sẫm và natural, bo thì có mỗi màu ecru.

mình rất hiểu tâm trạng của bạn khi bị bảo khó tính, vì mình yêu cầu không giống với phần lớn khách hàng mà. thế nên Tây mới đi đôi với Lạ.

btw, chỗ khung của bạn hoành tráng quá, sau này bạn ra ở riêng chắc treo cả lên trần nhà

Roma said...

Chị Bích Duyên: Uma không sản xuất khung tranh, chắc hàng Uma ngoài này nhận thêm đồ ký gửi của mấy hãng khác.
Oni: thực ra màu tao muốn phải hơi lam lam chàm chàm giống màu đáy chậu cơ, nhưng khó ra được màu đấy. Thể loại này gọi là no count cross stitch. Nàng lên ebay search thử đi. Tưởng nàng phải tự căng khung nhiều hơn 1 bức chứ?
Pipi: mình định sau này để lại hầu như toàn bộ chỗ này cho bố mẹ. Kiểu như kẻ rắc rối đã ra đi nhưng sự rắc rối vẫn còn ở lại í :">
Buloong: mình định nói thế :))

Oni said...

Uh tao tự căng khung tất cả như nàng thôi. Nhưng tự dưng nhớ ra câu chuyện nọ vì nó khá dài ( tao ít khi nhớ chuyện dài), lâu rồi mới đọc một bài dài trên CDN mà (liên quan chưa!!!)
Trên bức hoa Tulip tím là chữ gì vậy.

Roma said...

Les tulipes noires. Tulip đen nàng ạ. Nó có màu đen nhung ánh tím nhưng người ta gọi là tulip đen. Lấy cảm hứng từ truyện La tulipe noire của Dumas. Chị họ mình thik nên mình thêu tặng chứ ko có ý định đú tiếng Phớp ạ :P

Oni said...

Lúc đầu nhìn thoáng qua mình tưởng chữ Con đường nắng.
Nàng đang ngủ bị tao đánh thức dậy đấy ah?

Sunflower said...

Ban ui, tranh dep qua. B co the share chart binh hoa mau hong cho minh ko?Nhin nhe nhang ma dep. Minh cung muon tim mua khung go ma o Sg it lam. Mail cua Minh sunflower83711@yahoo.com. Thanks b nhieu

Post a Comment