Khi xưa ta bé, chiếc khăn với ta vừa phải là đồ chơi, vừa phải nhỏ nhỏ, xinh xinh để ta không thấy vướng víu.
Nhưng vẫn phải đảm đương nhiệm vụ giữ ấm cho ta trong mùa đông rét buốt, lại phải thời trang kute nữa.
Giờ ta lớn rồi, chiếc khăn ấm áp giờ phải trông người nhớn hơn vì ta đã không còn kute nữa rồi.
Tuy vậy, dù thời gian có thay đổi, dù ta có ngày càng nham nhở ................
Nhưng ta luôn giữ trong tim ...................................... tình yêu nồng cháy với những chiếc ô tô
P/S. Nhận được khăn, anh hăm hở quàng mang đi khoe chiếc shool bus. =)).
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
5 nhận xét:
anh Kiu lớn nhanh thật, mặt bặm trợn thật,...
Bố Bom hứa Bibi lớn sẽ cho Bibi đi xe cứu hỏa, cả xe 113 nữa, anh Kiu mà biết chắc ghen chết mất :P
Ờ, chắc lúc đấy, anh Kiu sẽ tí tớn chạy theo, nịnh bợ Bibi để hưởng sái mất. :))
anh Kiu trông ng nhớn nhỉ, k nhận ra lun í
Đan mấy cuộn len đấy?
Cái này đan chưa hết 1 cuộn to 110k, còn thừa đấy bạn.
Post a Comment