Tiễn một mùa đông dài

.
Đêm qua gió mùa về, làm em nhớ căn phòng bé nhỏ với khung cửa đêm đêm mở rèm, đón ánh đèn từ khu học xá rọi vào, trong thứ ánh sáng vàng vọt đó, đêm nào cũng miên man mộng mị ...


Tiễn một mùa đông dài




Tháng hai qua rồi, xin tống tiễn mùa đông
Băng nứt toác vết thương lạnh buốt
Không lành miệng qua mùa xuân ẩm ướt
Qua những mùa xanh đi suốt những mùa vàng
.
Từ vết thương này mọc lên một mầm hoang
Chôn dưới tuyết vẫn mang màu xanh ngắt
Như bầu trời lặn vào trong đất
Như anh luôn còn đâu đó trong tôi
.
Mùa đông dài đi qua đời tôi
Bàn tay đưa, tôi tiễn người đi mãi
Hơi thở ấm phả vào lòng tay xin níu lại
Thổi vào những ngón tay tình yêu cuối cùng
.
Giữ hơi ấm này giữa những mông lung
Nắm chắc được chưa tôi cũng không biết nữa
Giơ tay vẫy mùa đông qua khung cửa
Mẻ bánh chia tay tỏa hơi mật thơm lành
.
Tay cuộn bánh mềm, tay rót mật cho anh
Tống tiễn mùa đông bằng những tình yêu nhỏ
Hơi bánh nóng, bỏng mắt nhìn, để suốt đời nhắc nhở
Mật trên môi có vị mặn chan hòa
.
Mùa đông của tôi, mỗi bước dần xa
Tôi đứng lặng, thầm nghe băng vỡ
Mạch nước xuân xóa mọi điều lầm lỡ
Chảy xiết khắp nơi trên đất đã ấm dần.

Tiễn một mùa đông, mùa mến mùa thân
Đi qua đời tôi… Đừng bao giờ hết nhớ! -

.


1 nhận xét:

Unknown said...

Bài thơ hay quá Buloong ơi!
Anh rất thích bài thơ này nhưng có lẽ nó chỉ hợp với những người như anh thôi
Băn khoăn không hiểu vì sao vui vẻ như em mà lại thích bài này nhỉ!?
Chúc em và Roma,Oni luôn vui vẻ nhé

Post a Comment